1 Muôn nẻo lời yêu… 2009-11-08, 09:43
nhox_IT
Thành Viên
Những lời yêu kiểu như “Yêu em rất nhiều”, “Anh mãi mãi thuộc về em”, “em là duy nhất trong lòng anh, XXX,… hàng ngày được gửi đi và nhận lại qua rất nhiều mesenger, những tin nhắn offline, hay tràn ngập trên các blog. Chủ nhân của những lời yêu như thế nghĩ rằng, những tiếng yêu đó là lời khẳng định hơn hết tình cảm của họ, là cách họ bày tỏ cũng như khẳng định vị thế của mình với đối phương và với những mục tiêu khác đang có ý định nhòm ngó đến người thương của mình. Cũng có khi, đó cũng là một cách chứng tỏ sức hút của bản thân, nên nhiều người lại mang những tiếng yêu rất đỗi riêng tư như thế đi “khoe”, đi “kể” để cho bàn dân thiên hạ được biết. Vì thế, nhiều khi, lời yêu thương chân thành thoáng chốc lại xa dần đi ý nghĩa thực của nó, để thay vào đó là vố số những mục đích khác nhau.
Và một trong những hệ lụy tất yếu của nó, là sự ghen tuông và tranh giành, là một cái gì đó đổ vỡ để khẳng định mình. Và như thế, không ít những chuyện “dở khóc dở cười”, và “đau lòng” đã xảy ra. Có gì to tát đâu, chỉ đơn giản là sự khẳng định ‘một-chủ quyền” của những tiếng yêu…có thật nhưng lại không chân thật chút nào.
“Lời yêu mong manh như làn khói”, phải, nó khó nói, nếu thực sự chân thành, nó cần thời gian nếu tình yêu đó thực sự nghiêm túc và được cân nhắc kĩ càng, nó sẽ rất thiêng liêng nếu được trân trọng và thành tâm đón nhận. Nhưng cũng như thế, lời yêu cũng dễ dàng nhận được và cho đi nếu nó không xuất phát từ tim. Nhưng không phải vì thế, mà quá thận trọng hay dễ dàng để thổ lộ và cho đi, một tiếng yêu. Nó cần có thời điểm, và hơn hết nó cần có một độ sâu và độ dài nhất định của tình cảm. Có thế, nó mới vững bền, đáng trân trọng, và đáng giữ gìn....
Và một trong những hệ lụy tất yếu của nó, là sự ghen tuông và tranh giành, là một cái gì đó đổ vỡ để khẳng định mình. Và như thế, không ít những chuyện “dở khóc dở cười”, và “đau lòng” đã xảy ra. Có gì to tát đâu, chỉ đơn giản là sự khẳng định ‘một-chủ quyền” của những tiếng yêu…có thật nhưng lại không chân thật chút nào.
“Lời yêu mong manh như làn khói”, phải, nó khó nói, nếu thực sự chân thành, nó cần thời gian nếu tình yêu đó thực sự nghiêm túc và được cân nhắc kĩ càng, nó sẽ rất thiêng liêng nếu được trân trọng và thành tâm đón nhận. Nhưng cũng như thế, lời yêu cũng dễ dàng nhận được và cho đi nếu nó không xuất phát từ tim. Nhưng không phải vì thế, mà quá thận trọng hay dễ dàng để thổ lộ và cho đi, một tiếng yêu. Nó cần có thời điểm, và hơn hết nó cần có một độ sâu và độ dài nhất định của tình cảm. Có thế, nó mới vững bền, đáng trân trọng, và đáng giữ gìn....